
Cuộc khủng hoảng tiền mặt không phản ánh một ngân hàng trung ương thiếu tiền, mà là lời tạm biệt đối với mô hình tăng trưởng cao của Trung Quốc.
Tháng trước, một số ngân hàng Trung Quốc gặp khó khăn thực sự khi vay tiền từ các ngân hàng khác. Lãi suất cho vay qua đêm của một ngân hàng cho một ngân hàng khác lên đã lên đến 30% vào thời điểm ngày 20/6. Trong khi trước đó, lãi suất liên ngân hàng thường duy trì ở mức trung bình 2,5% trong năm 2013.
Cú sốc Shibor ngày 20/6.
Các ngân hàng giữ tiền mặt trong tài khoản dự trữ của mình, một mặt để đáp ứng quy định của ngân hàng trung ương Trung Quốc (PBOC), mặt khác vừa để đảm bảo các nghĩa vụ đối với khách hàng, chủ nợ…. Nếu một ngân hàng thiếu tiền mặt, thường thì giải pháp sẽ là vay tiền từ các ngân hàng khác có nhiều tiền hơn. Mặc dù các ngân hàng có thể hết tiền, nhưng PBOC thì không.
Không phải Trung Quốc đã cạn tiền
PBOC có thể "in" tất cả số nhân dân tệ PBOC cần. Sau đó, số tiền sẽ được chuyển cho các ngân hàng bằng cách mua thứ gì đó, chẳng hạn như ngoại tệ, trái phiếu và các tài sản tài chính an toàn khác. Hoặc PBOC cũng có thể cho các ngân hàng khác vay.
Tuy nhiên, khi các ngân hàng Trung Quốc lâm vào tình trạng thiếu tiền mặt vào tháng 6 vừa rồi, PBOC lại gây ngạc nhiên cho tất cả mọi người bằng cái lắc đầu từ chối giúp đỡ. Thay vì bơm nhiều tiền hơn cho hệ thống ngân hàng đang thiếu thanh khoản, ngân hàng trung ương lại khoanh tay nhìn cuộc khủng hoảng diễn ra ngày một trầm trọng hơn. Chính xác, vì sao PBOC lại hành xử như vậy?
Một ngân hàng trung ương có thể hạn chế in tiền vì lo ngại lạm phát. Nhưng hiện nay, tỉ lệ lạm phát ở Trung Quốc khá thấp. Thay vào đó, dường như PBOC đang có một lo lắng khác?

Nỗi lo sợ của Trung Quốc là tốc độ tăng trưởng tín dụng quá nóng.
Nguồn: The Economist.
Nguồn: The Economist.
Các ngân hàng có thể quên đi chuyện căng thẳng thanh khoản nếu biết chắc rằng, luôn có thể vay một cách dễ dàng với giá rẻ. Thực tế lại diễn ra không như mong đợi. Có lẽ PBOC muốn thị uy bằng cách “thắt chặt ví tiền”. Thay vào đó, cuộc khủng hoảng lại đột nhiên trở nên nghiêm trọng. Khi lãi suất tăng vọt, PBOC đã phản ứng quá chậm chạp và cũng không kịp thời làm rõ ý định của mình.
Hậu quả là nhiều mối lo ngại và sự ngờ vực lan truyền nhanh chóng. Cuối cùng, PBOC cũng phải can thiệp, yêu cầu các ngân hàng lớn cho các ngân hàng nhỏ vay và cam kết sẽ bình ổn thị trường. Nhưng các ngân hàng vẫn không tránh khỏi sự lung lay và do dự.
Hậu quả lâu dài đối với nền kinh tế Trung Quốc
Trước hết, những thiệt hại trực tiếp sẽ được hạn chế, bởi cú sốc xảy ra tuy mạnh nhưng ngắn. Hiện tại, lãi suất đã giảm mạnh (mặc vẫn còn cao hơn so với thời điểm trước khủng hoảng). Bên cạnh đó, sau khi giảm sâu vào ngày 24-25/6, thị trường chứng khoán Trung Quốc đã hồi phục hơn 7% từ mức thấp nhất.
Tuy nhiên, hậu quả gián tiếp có thể rất sâu sắc. Các nhà lãnh đạo Trung Quốc đang lo lắng về tăng trưởng tín dụng quá nóng.
Tín dụng quá mức chỉ đóng góp một phần nhỏ cho nền kinh tế. Thay vì tăng chi tiêu, tăng đầu tư kinh doanh, tín dụng xuất hiện chủ yếu nhằm tài trợ cho việc mua tài sản đang tồn tại, phổ biến nhất là hình thức đầu tư vào các “sản phẩm quản lý tài sản” (WMP). Cách sử dụng nguồn tín dụng như vậy không đóng góp gì cho tăng trưởng.

Không có bộ trang phục nào có thể giúp Trung Quốc che giấu đi đà xuống dốc của mình. Cuộc khủng hoảng thiếu tiền mặt không nói lên một Trung Quốc đã cạn tiền, mà là lời tạm biệt đối với một mô hình tăng trưởng “hai con số” đã hết thời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét